Tuesday, March 20, 2012

TÌNH BẠN - CN 5A MÙA CHAY


   
1. Trong cuộc sống có nhiều hình thái bè bạn như bạn tu, bạn học, bạn đồng môn, bạn làm ăn, bạn đồng nghiệp, bạn nhậu … . Nhưng tình bạn đích thực phải được khởi đi từ việc chia sẻ của trái tim, một trái tim biết mến yêu và được yêu mến.

Trong lịch sử có nhiều tình bạn cao đẹp, tự nhiên, keo sơn trong thử thách và bền vững cho đến mãn đời như Đavit và Gionathan (1Sm 18, 1-4), như các thánh Têrêsa Avilla và Gioan Thánh Giá, Phanxicô và Clara, như Lưu Bình và Dương Lễ.

Tình bạn chân thành luôn đặt trên nền tảng của sự thật. Điểm khởi đầu cho một tình bạn thân luôn là lòng mến và ước muốn sự thiện hảo cho bạn của mình. Đó chính là thái độ yêu thương và tôn trọng. Tôn trọng có nghĩa là không bắt buộc người bạn phải giống mình. Hãy cho phép mình là mình và hãy cho phép người bạn thân là chính họ. “Có hoạn nạn mới biết thật bạn bè”: tình bạn thân thực sự vững bền nhờ có được những thử thách và gian khổ. Tất cả những điều đó sẽ làm tình bạn tồn tại cho dù có những hiểu lầm, và tình bạn thân sẽ được lớn lên, vững mạnh với sự tin tưởng, lắng nghe, cởi mở và trung thành.

Sự tin tưởng lẫn nhau giúp bộc lộ tất cả những suy nghĩ thầm kín, những ước mơ và cả những bất an trong cuộc sống của mình. Sự lắng nghe được diễn tả không chỉ băng đôi tai mà còn bằng cả con tim. Sự trung thành: “Không có gì đổi lấy được một người bạn trung thành, và giá trị của người ấy, không cân nào lường được” (Thánh Vịnh 55,13-15). “Ai có được một người bạn tốt thì ví như được một kho tàng” (Hc 6,14). Tình bạn thân tự nó mang một ý nghĩa độc đáo và thánh thiện.

2. Tin Mừng chủ nhật V mùa chay A tường thuật chuyện Chúa Giêsu cho anh bạn Lazaro sống lại. Chúa Giêsu đã diễn tả tình bạn của mình và minh chứng rằng Ngài là sự sống đời đời: “Thầy là sự sống lại và là sự sống, ai tin vào Thầy thì dù có chết cũng sẽ được sống” (Ga 11,25).

Chúa Giêsu đã thổn thức trong lòng và xao xuyến trước nỗi đau của người khác: “Thầy ơi, người mà thầy yêu mến đang bị bệnh” (Ga 11,2). Chúa Giêsu thật sự yêu thương Lazaro và gia đình của anh. Ngài đã khóc và để cho “nước mắt tuôn trào” (Ga 11,35). Ngài yêu mến Lazaro và yêu mến từng người chúng ta, từng bạn trẻ một: Ngài “nhìn anh và đem lòng thương mến” (Mt 10,21). Ngài đã minh chứng cho tình bạn và lòng yêu mến mỗi người chúng ta bằng chính cái chết của Ngài: “Không có tình yêu nào cao cả hơn bằng tình yêu của người dám hy sinh tính mạng vì người mình yêu” (Ga 15,13), vì bạn hữu của mình.

Cái chết thể lý của anh Ladarô nhắc nhở con người chúng ta về bản chất ngắn ngủi và mong manh của đời sống con người trên dương thế. "Kiếp phù sinh, tháng ngày vắn vỏi, tươi thắm như cỏ nội hoa đồng, một cơn gió thoảng là xong" (Tv 103, 15).
Đối với người có đức tin, chết không phải là hết. Chết là ngưỡng cửa đưa vào cuộc đời hay con đường đưa tới sự sống. Khi chết, người có đức tin cũng chết trong thân xác của mình. Chết là tan nát, rã rời, đứt đoạn, tiêu tán hình hài, không còn góp mặt trong trong các sinh họat đời thường. Nhưng họ lại sống trường sinh bất diệt ở một cõi đời khác. Người có đức tin thì dù có chết cũng sẽ sống. Nhưng sự sống đây không giống và cũng không còn là sự sống như ta đang sống hiện nay.
Chúng ta hãy sống trọn vẹn từng ngày ngay từ bây giờ. Những người đã chết một cách hạnh phúc là những người từng nỗ lực để sống. Sự chết nhắc nhở chúng ta đừng bỏ phí thời giờ. Nó dạy cho chúng ta biết yêu thương nhau và phải biết dâng hiến chính mình ngay từ bây giờ.
Ân ban của Thiên Chúa không phải là một cuộc sống trần thế được kéo dài mãi mãi, mà là cuộc sống trong sự hiệp thông vĩnh cửu với Ngài.
 Lm. Fx. Phạm Đình Phước SDB


 
 Tôi mong bạn có một bạn trai,
                   với anh, bạn có thể chia sẻ những suy nghĩ,
                   các tình cảm và các kinh nghiệm của mình.
          Tôi mong bạn có một người bạn gái
                   gần bên cô, bạn có cảm tưởng như bạn đang ở nhà mình,
                   gần bên cô, bạn cảm thấy được con người đích thực của bạn,
                   gần bên cô, lòng bạn dâng lên lòng biết ơn đã có được cho đời mình,
                   và… cho tình bằng hữu của mình.
(Anselm Grun, suy gẫm về huyền nhiệm của tình bạn)

No comments:

Post a Comment