Thursday, March 22, 2012

"AI UỐNG NƯỚC TÔI CHO, SẼ KHÔNG BAO GIỜ KHÁT NỮA" (Ga 4, 13)

 
KHÁT VỌNG HƯỚNG TỚI VÔ BIÊN
Chủ nhật III Mùa Chay: Ga 4, 5-42
Ai cũng cần nước. Sau không khí, nước là yếu tố quan trọng của đời sống. Có nước mới có rau cỏ, mới có sự sống. Trước hết, nước tạo nên sức sống và sự tươi mát. Bất cứ nơi đâu, dù là sa mạc mà có nước chảy vào, tức thì có ngay mầu xanh của cây cối. Đứng trước một dòng nước, ai lại không muốn tâm hồn mình được tươi mới. Những ngày hè nóng bức, chúng ta uống nước đá, tắm nước sông hay gặp nước mưa thì quả thực là mát mẻ. Từ vạn vật cho đến lòng người,tất cả đều được đổi mới. Đối với người công giáo, dòng nước Rửa tội đổi mới cho đời sống thiêng liêng. Tiếp đến nước tinh luyện và tẩy sạch. Còn gì sạch bằng nước, người Do Thái xưa kia đã hiểu như vậy, cho nên họ đặt ra những luật lệ trong việc sử dụng nước: phải rửa tay trước khi ăn uống, phải tắm gội trước khi dâng của lễ, phải rửa chân khi đi đường xa mà trở về nhà.
Ông bà tổ tiên dạy: “Uống nước nhớ nguồn”. Nước có nguồn gốc từ đâu! Thales thành Milet (624-546 BC), triết gia trường phái Ionie và có thể gọi ông là người sáng lập ra triết học Hy Lạp, xác định chỉ có một vật chất duy nhất là “nước” làm nguồn gốc cho tất cả, nghĩa là nguyên lý khởi thủy (arché) của vũ trụ là nước. Ông cho rằng thế giới tự nhiên chỉ còn một yếu tố vật chất duy nhất là “nước”. “Những gì tồn tại” đều có ba hình thức: hơi, nước và đất, nhưng hơi và đất chỉ là những hình thái biến đổi của nước.
Theo Kinh Thánh, nước là tác phẩm do Thiên Chúa tạo dựng. Ngay từ buổi khai thiên lập địa, Thánh Thần Chúa đã bay lượn trên nước. Thiên Chúa đã cho mưa thuận gió hòa, đã dùng nước để tiêu diệt cả một thế hệ vô luân ngoại trừ Noe là người công chính. Nước ở biển Đỏ đã cứu thoát dân Do Thái và vùi dập đoàn quân của Pharaon. Suốt cuộc hành trình trong hoang địa, dân Do thái phải chịu cảnh khát nước. Thiên Chúa đã ban cho họ nước mát trong tuôn trào từ tảng đá. Qua đó, Thiên Chúa tỏ cho dân Ngài biết rằng Ngài vừa Đá Tảng vừa Nguồn Mạch luôn luôn tuôn trào sự sống và ơn cứu độ (Xh 17, 3-7).
Tin Mừng chủ nhật III mùa chay A tường thuật rằng Chúa Giê-su đến một thành xứ Sa-ma-ri, “Người đi đường mỏi mệt, nên ngồi ngay xuống bờ giếng” và nơi đây xảy ra cuộc đối thoại của Đức Giê-su với người phụ nữ Sa-ma-ri ở bên bờ giếng Gia-cóp. Và chính nơi đây, Đức Giê-su đồng hóa mình với nguồn nước hằng sống đem lại sự sống đời đời. Ngài ban cho nhân loại nước ban sự sống đời đời, như Ngài nói: “Ai uống nước Tôi cho, sẽ không bao giờ khát nữa. Và nước Tôi cho sẽ trở thành nơi người ấy một mạch nước chảy vọt mang lại sự sống đời đời”.
Con người sinh ra trong giới hạn, nhưng lại mang một khát vọng vô hạn. Con người là hữu thể khao khát hướng tới vô biên. Đây là đặc tính có ý nghĩa nhất của tinh thần con người, nó chứa đựng nhận thức và yêu thương những đối tượng hữu hạn, để biểu lộ tình yêu vô hạn. Đó là sự khao khát của tinh thần trước chân lý, trước thiện tính và cũng chính là khả năng yêu thương cái vô hạn trong bất cứ tình yêu hữu hạn nào.
Chỉ có Chúa Giêsu Kitô, phát xuất từ Thiên Chúa vô biên, mới có thể dạy chúng ta ý nghĩa khao khát đó. Ngài dạy chúng ta sống với vô biên và chỉ có Ngài mới có thể lấp đầy khát vọng vô biên của con người. Chính Đấng Vô Biên đã tạo ra trong lòng chúng ta cái khát vọng vô biên, không sao thỏa mãn, không sao lấp đầy đó. Chỉ khi nào gặp được Đấng Vô Biên trong Đức Kitô, lòng chúng ta mới được thỏa mãn mà thôi.
Thánh Augustinô, sau một khoảng đời đi tìm kiếm danh vọng, địa vị, tiền tài, tình yêu, hạnh phúc, cuối cùng đã ăn năn sám hối trở lại với Chúa và ngài đã thốt lên: “Lạy Chúa, Chúa dựng nên con cho Chúa, thế mà bấy lâu nay con chỉ mải mê tìm kiếm cái gì khác ở ngoài Chúa. Vì vậy lòng con luôn băn khoăn thao thức mãi cho đến khi được an nghỉ trong Chúa”.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho con biết con, xin cho con biết Chúa.
Xin cho con chỉ khao khát một mình Chúa, quên đi chính bản thân, yêu mến Chúa và làm mọi sự vì Chúa.
Xin cho con biết tự hạ, biết tán dương Chúa và chỉ nghĩ đến Chúa.
Ước gì con biết hãm mình và sống trong Chúa. Ước gì con biết nhận từ Chúa tất cả những gì xảy đến cho con và biết chọn theo chân Chúa luôn.
Xin đừng để điều gì quyến rũ con, ngoài Chúa.
Xin Chúa hãy nhìn con, để con yêu mến Chúa.
Xin Chúa hãy gọi con, để con được thấy Chúa.
Và để con hưởng nhan Chúa đời đời. Amen. (Thánh Augustino)
(Fx. Phạm Đình Phước SDB)

No comments:

Post a Comment