1. Nên thánh: quà tặng Thiên Chúa dành cho con người
Thiên Chúa là Đấng Thánh, như Ngài
tỏ lộ trong Thánh Kinh: “Ta là Đấng Thánh” (Lv 19,2
và 20, 26). Sự thánh thiện chính là kế hoặch Thiên Chúa dành cho con người: “Người
đã chọn ta trước khi tạo thành vũ trụ, để trước thánh nhan Người, ta trở nên
tinh tuyền thánh thiện” (Ef 1,4). Chúa Ki-tô, con Thiên Chúa, Đấng được ca
tụng là “Đấng Thánh duy nhất”, đã yêu Hội Thánh như hiền thê của mình và đã
hiến thân để thánh hóa Hội Thánh. Vì thế, Hội Thánh là “dân thánh của Thiên
Chúa” (x. LG 12) và các thành viên của Hội Thánh được gọi là thánh (x.
Cv 9,13). Tất cả các công việc của Hội Thánh đều hướng về cứu cánh là thánh hóa
loài người trong Đức Ki-tô và tôn vinh Thiên Chúa. Như vậy, chính trong Hội
Thánh, chúng ta đạt đến sự thánh thiện nhờ ơn Thiên Chúa (x. LG 48).
2. Linh đạo Sa-lê-diêng
Linh Đạo có nghĩa là con đường
thiêng liêng, phương pháp tâm linh, dẫn con người tới Thiên Chúa, tới sự thánh
thiện. Hạn từ «linh đạo» muốn nhấn mạnh và đề cao vai trò của Chúa Thánh Thần
trong việc nên thánh và trong đời sống thiêng liêng của người Kitô hữu.
Vào mùa xuân năm 1855, Đa-minh Sa-vi-ô được thu hút bởi bài giảng tuần đại
phúc của Don Bosco nhấn mạnh vào ba điểm chính yếu: “1. Thiên Chúa muốn mọi người nên thánh; 2. nên thánh không phải là một
điều quá khó; 3. nên thánh là phần thưởng của Thiên Chúa dành cho con người” (Don Bosco, Vita del giovanetto Savio
Domenico, Torino 1859, 50). Đa-minh Sa-vi-ô mang trong mình khao khát mãnh liệt trở nên thánh thiện.
Dưới mái trường của Don Bosco, Đa-minh Sa-vi-ô được tuyên phong hiển thánh năm
1954 và trở thành vị thánh hiển tu trẻ nhất trong lịch sử giáo hội.
Don Bosco đã vạch ra cho giới trẻ
và cho những ai sống theo đoàn sủng của ngài một linh đạo, một con đường nên
thánh, để trở nên “hoàn thiện như Cha trên trời là Đấng Thiện Hảo” (Mt 5,48).
2.1. Một linh đạo về tình yêu
Don Bosco đã sống một kinh nghiệm thiêng liêng và giáo dục gọi là “phương
pháp giáo dục dự phòng”. Đó chính là tình yêu tự hiến mình và thực thi đức ái. Đó là việc đón nhận mọi người, đặc biệt là thanh thiếu niên nghèo khổ, để họ
cảm nghiệm tinh thần gia đình, sự thân ái và đối thoại, sống lạc quan và vui
tươi. Đồng thời đó cũng là lối sống cởi mở và thân
tình, sẵn sàng đi bước trước và luôn tiếp đón với lòng nhân hậu, kính trọng và
kiên nhẫn (x. Juan E. Vecchi, Spiritualità
salesiana, Elledici, Torino 2001, 52 -55).
Giới trẻ không những chỉ được yêu,
nhưng còn phải ý thức được rằng họ đang được yêu thương. Đó
là thái độ điềm tĩnh quân bình của nhà giáo dục biết đồng hành với giới trẻ,
như một người bạn trưởng thành và có trách nhiệm. Đó
đích thực là một đức ái, đó là tin mừng đầy nhân ái và nhẫn nại có thể chịu
đựng mọi sự và loại trừ mọi phiền toái trong cuộc đời.
Linh đạo về tình yêu này được diễn tả qua lòng ưu ái đối
với thanh thiếu niên mà Don Bosco để lại cho các sa-lê-diêng: “Chỉ cần các con còn trẻ là đủ để cha hết
lòng thương yêu các con” (Don Bosco, Il
Giovane Provveduto, Torino 1847, 7). Vì lợi ích của các em, những người tu
sĩ sa-lê-diêng không ngừng quảng đại cống hiến thời giờ, tài năng và sức khỏe
cho chúng: “Vì các con cha học hỏi, vì
các con cha làm việc, vì các con cha sống, vì các con cha sẵn sàng hiến dâng cả
đến mạng sống”.
2.2. Một linh đạo cho giới trẻ
Don Bosco được trao tặng danh hiệu “cha, thầy và bạn” của giới trẻ và
linh đạo của ngài hướng tới giới trẻ. Tuy nhiên, không chỉ dành cho “giới trẻ”
theo tuổi tác, nhưng cho bất cứ những ai sống tinh thần trẻ trung, vì Nước Trời
thuộc về những ai có tâm hồn như họ (x. Mt 19, 14).
Theo tinh thần của Don Bosco, nhiều bạn trẻ đã sống sung
mãn sự phục vụ của mình giữa các bạn đồng trang lứa và với con tim của Don
Bosco, họ dấn thân hết mình vì “vinh danh Thiên Chúa, và phần rỗi các linh hồn”.
Người trẻ mang trong mình con tim hăng nồng và niềm say mê: đó là “tấm lòng” của họ. Đó là sự
ham thích, nhiệt tình, ước muốn, tìm thấy hứng thú trong các
công việc, sự sẵn sàng, cảm thấy được lôi kéo đến với những người có nhu cầu
hơn, không bỏ cuộc, chấp nhận các rủi ro và phục vụ cách vui vẻ (x. Juan E.
Vecchi, Spiritualità salesiana,
Elledici, Torino 2001, 100-102). Chính ĐTC Bê-nê-đíc-tô XVI
cũng mời gọi các bạn trẻ rằng: “Trong lộ trình tiến về Đức Kitô, các con hãy
thu hút bạn bè của các con, những người bạn trong trường học, trong nơi làm
việc, làm sao để cho họ cũng nhận biết Đức Kitô và tuyên xưng niềm tin vào Ngài
như Đấng là chủ sự sống của họ”.
2.3. Một linh đạo của niềm vui và lạc quan
Niềm vui và lạc quan rất cần
thiết cho giới trẻ. Don Bosco ý thức rằng đời sống của một đứa trẻ được thêu
dệt bằng những trò chơi, niềm vui và tự do, và vì thế cần tôn trọng niềm vui
nơi chúng. Đó cũng là linh đạo của các ki-tô hữu, luôn sống trong an vui, vì có
Chúa ở cùng: “Anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa.
Tôi nhắc lại: vui lên anh em! Sao cho mọi người thấy anh em sống hiền hoà rộng
rãi” (Pl 4, 4).
Người tu sĩ sa-lê-diêng
lạc quan và tin tưởng nơi năng lực của người trẻ. Họ không nản lòng trước những
khó khăn, bởi hoàn toàn tín thác nơi Thiên Chúa là Cha (x. MB VII, 524). Họ
luôn sống vui tươi, vì là người loan báo Tin Mừng (x. Pl 3,1). Hơn nữa, họ làm
lan tỏa niềm vui này và biết giáo dục con người sống niềm vui đời Kitô hữu và sống
tinh thần ngày lễ: "Chúng ta hãy phụng
sự Chúa trong niềm vui thánh" (Tv 99, 2; Don Bosco, Il Giovane Provveduto,
Torino 1847, 6).
Con người cần sống một cuộc đời
tràn ngập niềm vui như lòng tri ân Thiên Chúa vì ân huệ Ngài ban cho. Truyền
thống sa-lê-diêng nêu lên rằng: “hãy can đảm và hãy sống trong niềm vui, vì đó
chính là dấu chỉ của một con người yêu mến Thiên Chúa thật nhiều” (Thánh Maria
Domenica Mazzarello).
3. Linh đạo Sa-lê-diêng: lối đường nên thánh
Châm ngôn tóm tắt
linh đạo Sa-lê-diêng chính là “Da mihi
animas”, xin cho tôi các linh hồn, và theo như thánh Âu-tinh thì việc tìm
kiếm các linh hồn chính là điều thiêng liêng nhất. Khoa sư phạm của Don Bosco
và của người Sa-lê-diêng chính là khoa sư phạm của linh hồn, của sự siêu nhiên.
Don Bosco nói rõ điều này trong tiểu sử Micae Magone. Cậu bé từ đường phố đến sống
tại nguyện xá. Cậu thấy hài lòng, và về nhân bản là một đứa bé tốt: hồn nhiên
và thành thật, chơi đùa, học tập, có nhiều bạn bè. Dần dần cậu hiểu biết đời sống
ân sủng, tương quan với Thiên Chúa và sống tương quan ấy (x. Francis Desramaut,
Spiritualità salesiana. Cento parole
chiave, LAS, Roma 2001, 556 -557).
Lối đường nên thánh của
Sa-lê-diêng có thể tóm gọn trong những chiều kích sau: phục vụ Chúa trong niềm
hân hoan, nghĩa là chu toàn bổn phận
trong niềm vui; biết làm cho mình được yêu mến; và sống mật thiết với Thiên
Chúa, đặc biệt với Chúa Giê-su trong đời sống hằng ngày (x. E. Viganò, thư gởi các tu sĩ Sa-lê-diêng 24.09.1983,
ACS 310, 8-19).
Sự thánh thiện không chỉ hệ tại ở
những việc làm phi thường, nhưng còn biểu lộ trong đời sống hằng ngày bằng cách
sống chiều kích thần linh những việc làm đơn sơ. Thiên Chúa ở bên cạnh chúng ta
trong cuộc sống thường nhật. Là học sinh - sinh viên, là những người thợ, là
người buôn bán, hay những người đang bương chải với cuộc sống, một khi chúng ta
làm tốt công việc của mình, theo ý ngay lành, hướng tới sự phục vụ bác ái, thì
chúng ta sống gần Chúa. Đó chính là sự thánh thiện hằng ngày: tương quan mật
thiết với Thiên Chúa.
Khi làm việc, khi học tập, khi ở
nhà hay khi dạo phố cùng bạn bè, người trẻ có thể tìm những giây phút ngắn ngủi
để sống tương quan với Thiên Chúa. Như vậy, ngày sống của người trẻ trở nên hữu
ích, tốt đẹp và ý nghĩa, đồng thời diễn tả một sự dấn thân mạnh mẽ vào những
trách nhiệm mà họ đảm nhận. Từ đây sẽ nảy sinh những thao thức để sống tốt hơn
đối với tha nhân và với những gì họ đang thực hiện, ví dụ kiên nhẫn hơn, cẩn
thận hơn, trung tín hơn, hiền lành hơn, nhân đức hơn. Sống ý nghĩa cuộc sống
của mình sẽ làm nảy sinh trong người trẻ thao thức làm tông đồ trong môi trường
sống. Nên thánh là trở nên những nhân chứng vĩ đại cho phẩm giá con người,
chứng nhân cho Chúa Giê-su chết và phục sinh, chứng nhân cho ơn gọi của con
người trong Chúa Giê-su.
Sự thánh thiện là
quà tặng quí báu nhất mà mỗi một tu sĩ Sa-lê-diêng có thể trao ban cho thanh
thiếu niên. Đó là một lý tưởng sống không quá xa vời, nhưng nằm trong tầm
tay của họ. Quả thật, sự thánh thiện là điểm tới của cuộc hành trình mà mỗi chúng ta
đang tiến bước (x. Lumen
Gentium, chương V).
Fx.
Phạm Đình Phước SDB
No comments:
Post a Comment