Saturday, September 8, 2012

TRUNG TÍN VÀ THÁNH THIỆN


Kính thưa cha quản hạt, cha chánh xứ, các bề trên trong giáo phận, quí cha,
Quí soeur tổng phụ trách, quí tu sĩ nam nữ,
toàn thể tang quyến và quí ông bà anh chị em,

Là người, ai cũng phải chết. Đó là điều quá rõ ràng, không cần phải minh chứng. Xưa nay chưa ai đã thoát chết. Cái chết vẫn hằng theo dõi, ám ảnh tâm trí mọi người, dù người ta muốn quên hay chối bỏ nó. Nhưng càng xa tránh, càng chối bỏ, thì  dường như nó lại càng theo sát chặt chẽ. “Kiếp phù sinh, tháng ngày vắn vỏi, tươi thắm như cỏ nội hoa đồng, một cơn gió thoảng là xong" (Tv 103, 15).
Chính Đức Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa xuống thế làm người, thực hiện thánh ý Chúa Cha; trọn cuộc đời Ngài đã hiến mình vì tình yêu nhân loại. Ngài đã vâng phục Chúa Cha cho đến chết, và chết trên thập giá. Ngài đã yêu thương nhân loại cho đến cùng. Ngài đã chết, nhưng cái chết của Ngài là một chiến thắng, là vinh quang, mang lại ơn cứu rỗi cho toàn thể nhân loại, cho từng người chúng ta.
Giống như Đức Kitô, ông cố Giacôbê đây đã chết, nhưng cái chết của ông cố là một chiến thắng, là vinh quang, vì ông đã hoàn thành cuộc sống cách tốt đẹp. Cuộc đời ông có thể tóm gọn trong hai hạn từ: trung tín và thánh thiện.
Trước hết, ông cố Giacôbê là người trung tín với Chúa cho đến hơi thở cuối cùng. Ông đã bắt đầu cuộc sống phần xác ngày mở mắt chào đời. Chúa ban cho ông sự sống siêu nhiên qua bí tích Rửa Tội, để ông thuộc về Chúa Giêsu (x. Rm 6,3). Đó cũng là lúc ông bắt đầu chết đi cho tội lỗi, để chuẩn bị cho cuộc sống trường sinh sau này.
Suốt cuộc đời 78 năm làm con Chúa, ông cố Giacôbê đã chấp nhận đi vào con đường hẹp, con đường thập giá, trong vài trò làm chồng, làm cha trong một gia đình công giáo. Với 8 đứa con phải nuôi dưỡng, một gánh nặng lớn, nhưng ông đã cùng với người vợ đảm đang đã nuôi sống và giáo dục con cái nên người.
Ông cố ra đi để lại bao thương tiếc cho con cháu và thân quyến, bà con hàng xóm, nhưng chắc chắn ông đã không hối tiếc, vì ông đã chu toàn và trung tín với bổn phận và trách nhiệm mà Chúa đã trao phó cho ông trong cuộc sống trần gian này.
Thứ đến, cuộc sống của ông, tuy âm thầm, nhưng chất chứa sự thánh thiện. Chính sự thánh thiện của ông, mà con cháu và xóm giềng nhận thấy nơi ông một người cha, một người ông, và một người bạn hiền hành và tốt bụng. Chính sự thánh thiện của ông đã khai mở tinh thần dấn thân phục vụ nơi con cháu, để gia đình ông dâng cho Thiên Chúa và cống hiến cho Giáo Hội 4 nữ tu phục vụ trong 3 hội dòng khác nhau (Soeur Nguyên, Quyền, Lành, Linh: Đaminh Tam Hiệp, Nữ Vương Hòa Bình Ban Mê Thuột và Đaminh Monteil Pháp). Chính sự thánh thiện đã khiến ông, ngay trong tuần cuối cùng trên giường bệnh, vẫn râm ran lời kinh mân côi với tràng hạt trên tay, và chính sự thánh thiện đã giúp ông ra đi bình an.
Hôm nay chắc chắn Chúa sẽ nói với ông: “Hỡi đầy tớ tốt lành, thánh thiện và trung tín, vì ngươi đã trung tín và tốt lành trong việc nhỏ, Ta sẽ đặt ngươi coi sóc các việc lớn. Hãy vào hưởng sự vui mừng của chủ ngươi”. Và Chúa cũng sẽ thêm: “Thật, Ta bảo thật, hôm nay ngươi sẽ ở trên Thiên Đàng với Ta”.
Bên linh cữu của ông cố Giacôbê trong thánh lễ an táng này, con cháu, bà con, thân nhân xa gần, cũng như cộng đoàn hiện diện, không thể che dấu được nỗi xúc động và thương tiếc sự ra đi của ông. Nhưng đối với người có đức tin, chết không phải là hết. Chết là con đường đưa đến sự sống. Trong bài Tin Mừng, Chúa Giêsu nhắn gởi chúng ta: “ Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống, ai tin vào Thầy thì dù chết, cũng sẽ được sống” (Ga 11,25).
Cử hành với ông cố Giacôbê trong thành lễ cuối cùng của cuộc đời, chúng ta hãy noi gương ông cố: luôn sống trọn ơn nghĩa với Chúa, tốt làn, thánh thiện và trung tín. Như thế, chúng ta sẽ không than van khóc lóc khi cái chết đến. Những người đã chết một cách hạnh phúc và bình an, là những người từng nỗ lực để sống, và sống trọn vẹn từng giây phút Thiên Chúa ban tặng.
Nguyện xin Mẹ Maria, Đấng mà ông cố yêu mến, đón nhận và dẫn đưa ông vào Thiên Đàng với Chúa Giêsu. Amen!
Lm. Fx. Phạm Đình Phước SDB
Lễ an táng của Ông Cố Giacôbê Trần Trọng Uyên,

Gx. Vinh An, Dakmil, Ban Mê Thuột, 07/09/2012

No comments:

Post a Comment